Có bao giờ trong ngày chúng ta chậm lại chút, rồi dừng lại để quay về kết nối với hơi thở của mình không nhỉ?

Mình nghĩ vẫn có một số ít người làm được. Nhưng mình cũng đoán hầu như sẽ là không. Vì chúng ta còn bao nhiêu là chuyện, bao nhiêu vướng bận nên hơi sức đâu mà đi quan sát hơi thở của mình cơ chứ.
Ai mà chẳng thở. Còn sống là còn thở mà. Đó có lẽ là những ý niệm bình thường trong mỗi chúng ta khi biện minh cho sự mất kết nối với chính mình.
Khi nói về hơi thở, điều đầu tiên mình muốn chia sẻ là việc nhận thức được hơi thở hiện tại của mình. Kết nối với hơi thở để mình hiểu về nó, rồi dần dần điều chỉnh hơi thở trở nên lâu, sâu, chậm, đều, để nó hoàn thành những chức năng mà nó đang đảm nhiệm mỗi ngày.
Mỗi chúng ta sẽ luôn có hai phần: Thân và Tâm. Hơi thở chính là cầu nối giữa hai phần ấy.
Nếu để ý hơi thở, chúng ta sẽ thấy:
☘ Phải chăng những lúc vận động mạnh, chạy nhanh, vội vã, căng thẳng thì hơi thở trở nên gấp gáp?
☘ Hay lúc giận dữ thì cảm giác nghẹt thở và hơi thở có luồng nhiệt nong nóng? Còn lúc buồn rầu, lòng rối bời thì chúng ta thường thở dài?
Hoặc quan sát kĩ hơn, hơi thở có thể cho ta biết:
☘ Hiện giờ cơ thể chúng ta đang ổn hay cần nghỉ ngơi?
☘ Cảm xúc của chúng ta đang đong đầy hay đang giận giữ?
☘ Tâm trạng chúng ta bình an hay đang muộn phiền?
Hầu như những phản ánh của thân và tâm đều thể hiện qua hơi thở. Mà khi ta kết nối được với hơi thở thì ta sẽ hiểu thân tâm mình đang ra sao.
Tất nhiên, nghe cũng đơn giản nhưng để lắng nghe được hơi thở và nhận thức được thân tâm mình, chúng ta cũng cần cho mình chút thời gian cùng sự kiên nhẫn. Mới đầu sẽ chưa quen, có điều dần dần sẽ ổn.
Mình chúc cả nhà sẽ tìm lại sự cân bằng và thảnh thơi trong những hoạt động, công việc mình đang làm, bằng sự chánh niệm trong từng hơi thở ❤️
